Xạo Nghệ Thuật - Lối Nói Thậm Xưng
Khác với dối trá đời thường (trong thơ), lối
nói thậm xưng là một kiểu “xạo” đầy tính nghệ thuật. Tác giả cũng “phịa” ra những
điều không thật nhưng với mục đích “để tạo
sự đột phá, thay đổi cái trật tự đời thường bằng cái phi lý mà có lý trong nghệ
thuật” (2)
Thí dụ:
Trong bài thơ Muốn Gởi Cho Em của thi sĩ Phạm
Hữu T (tặng Phượng Kim Ngọc Huỳnh) thì câu:
Muốn
gởi cho em
chút
gió biển Galveston
là một câu “xạo tới bến” vì gió từ biển
Galveston (ở Mỹ) làm sao gởi về Việt Nam được? Nhưng phần sau của đoạn thơ lại
là những cái “có lý trong nghệ thuật”.
Gió từ Mỹ gởi về:
để
dịu bớt cái nắng Sài Gòn gay gắt.
Có lý quá đi chứ! Và hai câu kế tiếp:
nhưng
sợ người ta đang đi mà chợt mát
rồi
bồi hồi
nhớ
nhớ thương thương.
vừa trữ tình lãng mạn - khi mượn ý của Nguyên
Sa trong Áo Lụa Hà Đông - lại vừa khôi
hài ý nhị. Đoạn thơ mở đầu thật tuyệt vời. (3)
(Xin mở ngoặc nói thêm: Bài thơ là của Phạm Hữu
T với cái tựa Muốn Gởi Cho Em; thí dụ trên được trích trong bài bình thơ Mối Tình
Xuyên Lục Địa của tôi (PĐN)
Đây là kiểu xạo nghệ thuật, “xạo dễ thương”,
nâng cao giá trị của bài thơ.
Xạo
Nghệ Thuật – Ca Từ Trịnh Công Sơn
Nhiều người khen ca từ của Trịnh Công Sơn nhiều
câu hay hơn cả thơ. Tôi chọn câu sau đây trong bài Như Cánh Vạc Bay:
Tóc
em từng sợi nhỏ
rớt
xuống đời làm sóng lênh đênh
Ôi! Chỉ có mấy sợi tóc nàng rớt xuống – không
phải xuống hồ hay sông, biển - mà là xuống đời cũng
đủ làm đời “dậy sóng”, làm biết bao phận người chao đảo, ngả nghiêng. Làm sao mà thực
được. Nhưng lại rất đẹp, rất “thơ” và rất tuyệt. Nghe rất khoái, rất đã.
Tôi có cảm tưởng, bằng câu ca từ trên (và một
số câu khác nữa), TCS không làm thơ nhưng ca từ của ông – không những đẹp hơn,
hay hơn – mà hình như đã bước lên một tầng bậc mới, cao hơn hẳn thứ ngôn ngữ
thường thấy ở trong thơ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét