Sau cơn bão Hayan, thành phố Tacloban (Philippines)
bị tàn phá nặng nề, xác người nằm xếp lớp. Đọc tin tới đoạn “hơn 90% dân ở đây
là tín đồ Thiên Chúa Giáo”, một thằng bạn “nặng tai”, chúng tôi thường gọi là
“Kh. Điếc”, trong lúc ngồi uống cà phê đã phát biểu (rất bố láo):
“Chắc khi dự đoán sắp có thiên tai tao phải
cho Chúa của mày mượn cái Hearing Aid quá.”
Phát biểu bố láo của Kh. Điếc đã gợi ý để tôi
viết Hai Bài Thơ Một Niềm Tin.
Dưới đây là bài thứ nhất.
CHẮC NGÀI KHÔNG NGHE THẤY
Hãy xin, sẽ được; hãy tìm, sẽ gặp; hãy gõ cửa, sẽ mở
cho
(Mathew 7:7)
Khi siêu bão Haiyan
đang gầm gừ ở hướng đông
đài khí tượng tiên đoán
bão sắp tràn vào Tacloban (1)
Hơn 90 phần trăm dân ở đây
là con Chúa
sấp mình cầu nguyện
xin Chúa xót thương
Khi bão rít trên đầu
sóng biển dâng cao
tiếng kêu cầu càng lớn
càng khẩn thiết
Bão yên, nước rút
cảnh tượng thật kinh hoàng
thành phố tan hoang
xác người nằm xếp lớp
Cha xứ
mở cửa
ngôi giáo đường đổ nát
Chúa Giê-Su vẫn ngoẹo đầu
dang tay trên thánh giá
sợi dây điện
lủng lẳng dưới tai
Ai đó đã đeo cho ngài
một bộ máy trợ thính
(Hai Bài Thơ - Một Niềm Tin, PĐN, t-van.net)
Dĩ nhiên, đây là đoạn thơ “xạo”
100%. Sau cơn bão có ai vào nhà thờ đeo máy trợ thính cho tượng Chúa bao giờ. Tôi
đã mượn hình ảnh không thật ấy để diễn tả nỗi buồn bực, thất vọng, pha chút oán
trách của con người (có cả những người tin Chúa) đối với Thiên Chúa. Tôi đã
dùng bài thơ sau để - với cái nhìn của mình - giải thích sự im lặng của
Ngài.
Chú Thích:
1/ Thủ phủ của Leyte
“Many of you lost everything. I don’t know what to say
to you. Many have asked, why, Lord?” He said: “All I can do is keep
silent.” (Pope Francis said when visited Tacloban on 01/17/2015, 14
months after the Super Typhoon Haiyan.)
“Nhiều người trong số các con đã mất tất cả. Ta không
biết phải nói gì với các con. Nhiều người đã hỏi, tại sao, Chúa ơi?” Rồi ngài
nói: “Tất cả ta có thể làm là im lặng”(Đức Giáo Hoàng Francis nói khi viếng
thăm Tacloban hôm 01/17/2015, 14 tháng sau Siêu Bão Haiyan)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét