Từ Một Câu Đố
Hồi nhỏ, một đám đông cả người lớn lẫn trẻ con trong đó có
tôi, được ông hàng xóm ra câu đố:
Thân em lắm lớp nhiều
lông
Đến khi khôn lớn lấy
chồng miền xa
Ở nhà với cha thì
còn toàn vẹn
Đi lấy chồng thì toạc
hoác ra.
Đố là cái gì? Xuất: thực vật
Một hồi lâu không có ai lên tiếng và ông hàng xóm đưa ra
câu trả lời: Trái bắp. Sau đó có người đưa ra câu trả lời khác: Búp măng. Ông hàng
xóm (người ra câu đố) ngẫm nghĩ một hồi rồi (có lẽ thấy hợp lý) đã chấp nhận đó
cũng là câu trả lời đúng.
Mà suy nghĩ thì thấy cả 2 câu trả lời đều hợp lý thật. Bắp
và búp măng đều lắm lớp nhiều lông - vỏ bắp và vỏ búp măng đều nhiều lớp, râu bắp
và lông măng thì ôi thôi, vô số kể. Đến khi “khôn lớn” sử dụng được thì bị người
ta bẻ về (lấy chồng miền xa). Lúc dính vào thân cây thì “còn toàn vẹn”, khi đã
về tay người thì họ bóc toạc hoác ra (để nấu ăn).
Bây giờ nhìn lại tôi thấy câu đố trên giống một bài thơ áp
dụng thủ pháp Show, Do Not Tell. Sau khi hiểu nghĩa đen của câu đố, nghĩa là “bắt”
được tứ thơ, nếu đi xa hơn để tìm ẩn ý của tác giả thì sẽ dựa vào dữ kiện được
cung cấp trong câu đố để suy nghĩ, tự tìm ra câu trả lời. Trong trường hợp này ít nhất đã có 2 câu trả lời hợp lý, được
chấp nhận – nghĩa là đoạn đường đi thêm sau khi “bắt” được tứ thơ có 2 điểm đến.
Đó là chuyện câu đố - giống thơ nhưng không phải thơ. Bây
giờ mới thực sự bước vào thế giới thơ.
Bài Thơ “À Ra Thế”
Vào Cuộc
Hôm nọ có một bạn FB tặng tôi 2 câu hỏi. Tôi mới trả lời
câu hỏi thứ nhất ở bài trước. Hôm nay xin bước vào câu hỏi thứ hai:
“Trên quãng đường
đi tiếp để tìm “thông điệp kín” sau khi đã
“bắt” được tứ thơ nếu liên tưởng của mình không đến cùng chỗ với tác giả
thì điểm đến của ai đúng?”
Tôi chọn bài thơ À Ra Thế mà chính tôi là tác giả để minh
họa cho câu trả lời của mình vì 3 lý do:
1/ Đây là bài thơ mà đoạn đường đi tiếp sau khi đã “bắt”
được tứ thơ có nhiều hơn một “thông điệp kín” - ẩn ý, ngụ ý của bài thơ.
2/ Tôi đã trao đổi với khá nhiều độc giả về bài thơ này,
qua đó được chia sẻ một số “thông điệp kín” riêng của mỗi người.
3/ Nếu sử dụng bài thơ khác thì lúc bàn đến “thông điệp kín”, tôi, với tư cách độc giả, lại phải đoán già, đoán non. Mà dù đoán dựa vào suy
luận hợp lý (educated guess) thì cũng vẫn chỉ là đoán. Ở đây, vì là bài thơ của
chính mình nên khi “thông điệp kín” được tiết lộ, độc giả biết ngay đó là của tác
giả, không sợ trường hợp lao vào lý luận, giải thích đến đầu đến đũa thì tác giả
lại bước ra tuyên bố “Xin lỗi! Quý vị đoán sai rồi. Đó không phải là ý của tôi.”
À Ra Thế!
Mấy đứa con tưởng
tôi hà tiện
sợ tốn điện
hao tiền
thật ra
không phải vậy.
Thuở ấy
bụng tôi rất săn
chỉ hơi lên gân
sáu cục nổi lên cuồn
cuộn
Phía dưới bụng
thằng Cu Tý
hùng dũng hiên
ngang
tư thế sẵn sàng chiến
đấu
Tắm xong đứng trước
gương
càng nhìn càng thấy
thương
càng nhìn càng hãnh
diện
Bẵng đi mấy chục
năm
một hôm đang tắm chợt
nhìn lại mình
bụng không còn sáu
cục
mà phình ra cao hơn
ngực
Phía dưới bụng
thằng Cu Tý
gầy yếu xanh xao
gục đầu rũ
càng nhìn càng thấy
buồn
càng nhìn càng tủi
hổ
Từ đó
tôi có thói quen
tắm đêm
không mở đèn.
(Phạm Đức Nhì)
Tứ thơ:
Thằng Cu Tý của tác giả, theo thời gian, bị thoái hóa, không những bất khiển dụng mà còn trông mất thẩm mỹ khiến tác giả phải tắm đêm, không mở đèn để khỏi phải nhìn thấy hình thù thảm não của nó; báo hại mấy đứa con lại tưởng rằng ông bố hà tiện (đến độ bủn xỉn), không mở đèn vì sợ tốn tiền điện.
Thằng Cu Tý của tác giả, theo thời gian, bị thoái hóa, không những bất khiển dụng mà còn trông mất thẩm mỹ khiến tác giả phải tắm đêm, không mở đèn để khỏi phải nhìn thấy hình thù thảm não của nó; báo hại mấy đứa con lại tưởng rằng ông bố hà tiện (đến độ bủn xỉn), không mở đèn vì sợ tốn tiền điện.
Ẩn Ý Của Tác Giả
Hãy tính đến gánh nặng tuổi tác – nó đến lặng lẽ và bất ngờ
- khi dự định kế hoạch cho cuộc sống.
Một Số Điểm Đến Của
Bạn Đọc
a/ Một người mẫu
thời trang:
Hương sắc, sức khỏe chỉ có một thời; còn làm được phải gắng
làm để kiếm tiền dưỡng già.
b/ Mấy tuyển
thủ bóng rổ, bóng đá, bơi lội:
Tài năng, sức khỏe đỉnh cao chỉ có một thời; hãy tận sức
khi có thể.
c/ Một người sợ
“phí của giời”:
Lúc còn chơi được hãy chơi tới bến, tận hưởng cuộc sống để
sau này khỏi hối tiếc. Đèn sắp cạn dầu, đốt lên cho sáng cuộc đời.
d/ Một sinh viên
đại học (vừa học, vừa làm):
Học, làm việc, phục vụ nhưng cũng phải sống, phải chơi để
khỏi phí tuổi thanh xuân.
e/ Mấy thi sĩ,
văn sĩ:
Còn sức khỏe, khả năng, phải gắng “rút ruột nhả tơ” cống
hiến cho nhân loại.
f/ Một người có
tâm đạo (Phật):
Vạn vật đều trải qua 4 giai đọan thành, trụ, hoại, diệt, đó
là vô thường; hãy chuẩn bị tâm lý thích hợp để đối diện với nó, chấp nhận nó.
Tóm lại, bạn đọc đưa ra khá nhiều “thông điệp kín”. Có một
số trùng nhau, tôi lọc lại. Có một số không hợp lý, tôi loại ra. Nhưng tôi biết
với tứ thơ “rộng mở” như À Ra Thế sẽ còn nhiều điểm đến khác nữa. Theo tôi, riêng
bài thơ này, mỗi người, tùy hoàn cảnh, có thể chọn điểm đến cho riêng mình.
Kết Luận
Cho nên với câu hỏi
“Trên quãng đường đi
tiếp để tìm ‘thông điệp kín’ sau khi đã bắt được tứ thơ, nếu liên tưởng của
mình không đến cùng chỗ với tác giả thì điểm đến của ai đúng?”
thì câu trả lời sẽ là:
Liên tưởng nào hợp
logic và nằm trong vùng phủ sóng của tứ thơ cũng đúng và cũng sẽ được chấp nhận.
Nói cách khác, nếu sau khi độc giả “bắt” được tứ thơ mà bài
thơ có nhiều “thông điệp kín” (hidden messages) thì độc giả, tùy hoàn cảnh hoặc
khẩu vị riêng, có thể thả hồn về một điểm đến khác với điểm đến của tác giả mà
vẫn được coi là người thưởng thức thơ sành điệu. Miễn sao liên tưởng của ngài hợp
logic và nằm trong vùng phủ sóng của tứ thơ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét