LUẬT BẰNG TRẮC TRONG THƠ
LỤC BÁT
Người làm thơ Đường Luật phải biết và chấp nhận bó mình trong niêm luật
vần đối của nó. Thơ lục bát chỉ có luật, vần nên thi sĩ không bị niêm, đối “kềm
kẹp”. Trong bài viết ngắn này tôi chỉ bàn về luật.
Đọc xong chắc có người thắc mắc “Sao tui đọc sách và những bài viết trên
mạng thấy luật bằng trắc trong thơ lục bát cũng rườm rà, rắc rối lắm mà sao ông
viết lại đơn giản quá vậy? Có ‘ăn bớt’ không đó cha nội?”
Câu trả lời của tôi:
Sau một thời gian dài làm thơ lục bát nhiều thi sĩ đã “vượt rào”, phớt lờ
luật tắc. Độc giả mới đầu còn thấy lạ lạ, kỳ kỳ. Đọc riết rồi thấy cũng “ổn” nên bảo
nhau “Không có gì mà ầm ĩ”. Dần dà một vài luật tắc rườm rà đó “tuân theo cũng
được mà phớt lờ cũng không sao”. Đó là quy luật tiến hóa của thi ca.
Vì thế ở đây tôi chỉ nói đến những điểm luật cốt yếu – ở thời điểm này mà
không tuân thủ thì bài thơ sẽ bị chê là “mất
tính lục bát”.
1/
Chữ thứ 6 câu lục, chữ thứ 6 và chữ thứ 8 câu bát phải là vần bằng.
2/
Chữ thứ 4 câu bát phải là vần trắc.
Mười chữ còn lại thì tự do - bằng cũng được mà trắc cũng không sao.
3/
Nếu chữ thứ 6 của câu bát thanh huyền (dấu huyền) (thí dụ 1) thì chữ thứ 8 phải thanh ngang (không dấu) và ngược lại (thí dụ 2).
Thí Dụ 1:
Ba đi Hà Giang mua chè
Kêu con lên giúp đem về Hà Nam
Trong thí dụ này, ngoài chữ thứ 4 thanh trắc, tôi “chơi nổi”, chọn 13 chữ còn lại toàn là thanh bằng.
Nếu bạn không thích thì tự do thay đổi.
Thí dụ 2:
Bác Cả bán sáu mẫu vườn
Để lại một mẫu chú Hương cất nhà
Ở đây tôi chọn 10 chữ còn lại (cộng thêm chữ "mẫu" thành 11) là thanh trắc. Dĩ nhiên, bạn cũng có toàn
quyền thay đổi.
Luật bằng trắc của lục bát chỉ có thế. Bạn chỉ cần để ý 4 chữ (in đậm) –
3 bằng một trắc - thì thơ lục bát của bạn luật sẽ vững như bàn thạch.
Phạm Đức Nhì
CHÚ THÍCH:
1/ Trong trang Lục Bát Việt Nam trên Facebook có bài thơ Nước Mắt Ngày Gặp Lại của Thanh Tu có 2 câu:
Hôm nay mình gặp lại nhau
Ôm chặt bạn mà
nỗi đau nhói lòng
Với luật thơ lục bát hiện hành thì nó phạm luật (chữ “mà” phải chuyển thành chữ khác có thanh trắc mới đúng). Với con mắt người bình thơ như tôi thì bài thơ thất bại một cách oan uổng; ý tứ có hay tôi cũng ngoảnh mặt làm ngơ.
Nhưng biết đâu mấy chục năm nữa cách nhìn nhận luật thơ phóng khoáng hơn, bài Nước Mắt Ngày Gặp Lại (hay những bài phạm lỗi tương tự) sẽ được bình phẩm một cách cởi mở hơn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét