Thứ Bảy, 3 tháng 10, 2020

VẦN QUẨN NẰM TRÊN ĐƯỜNG BIÊN

 



                                         VẦN QUẨN NẰM TRÊN ĐƯỜNG BIÊN

 

 

 

Nằm Trên Đường Biên: 29

 

1/

 

Lần xem phong cảnh có bề thanh thanh

Nao nao dòng nước uốn quanh

Nhịp cầu nho nhỏ cuối ghềnh bắc ngang

Sè sè nấm đất bên đàng

Dàu dàu ngọn cỏ nửa vàng nửa xanh

Rằng: “Sao trong tiết thanh minh

Mà đây hương khói vắng tanh thế mà?”   

(Câu 54-60)

 

2/

 

Ơn lòng quân tử sá gì của rơi
Chiếc thoa nào của mấy mươi
Mà lòng trọng nghĩa khinh tài xiết bao!
Sinh rằng: Lân lý ra vào
Gần đây nào phải người nào xa xôi
Được rày nhờ chút thơm rơi
Kể đà thiểu não lòng người bấy nay!   

(Câu 308-314)

 

3/

 

Chiều xuân dễ khiến nét thu ngại ngùng
Rằng: Trong buổi mới lạ lùng
Nể lòng có lẽ cầm lòng cho đang
Đã lòng quân tử đa mang
Một lời vàng tạc đá vàng thủy chung
Được lời như cởi tấm lòng
Giờ kim hoàn với khăn hồng trao tay    

(Câu 348- 354)                                            

 

4/

 

Bên lời vạn phúc bên lời hàn huyên
Sánh vai về chốn thư hiên
Góp lời phong nguyệt nặng nguyền non sông
Trên yên bút giá thi đồng
Đạm thanh một bức tranh tùng treo trên
Phong sương được vẻ thiên nhiên
Mặt khen nét bút càng nhìn càng tươi.    

(Câu 394 đến 400)

 

5/

 

Gia đồng vào gởi thư nhà mới sang.

đem tin thúc phụ từ đường

Bơ vơ lữ thấn tha hương đề huề

Liêu dương cách trở sơn khê

Xuân đường kíp gọi sinh về hộ tang

535.Mảng tin xiết nỗi kinh hoàng

Băng mình lẻn trước đài trang tự tình

(Câu 530-536)

 

6/

 

Vì nàng nghĩ cũng thương thầm xót vay
Tính bài lót đó luồn đây
Có ba trăm lạng việc này mới
xuôi
Hãy về tạm phó giam
ngoài
Dặn nàng qui liệu trong
đôi ba ngày
Thương tình con trẻ thơ ngây
Gặp cơn vạ gió tai bay bất kỳ!     

(Câu 610 đến 616)

 

7/

 

Chiếc thoa này với tờ bồi ở đây
Này cha làm lỗi duyên mày
Thôi thì nỗi ấy sau này đã em
Vì ai rụng cải rơi kim,
Để con bèo nổi mây chìm vì ai?
Lời con dặn lại một hai
Dẫu mòn bia đá, dám sai tấc vàng
Lậy thôi, nàng lại thưa chiềng

Nhờ cha trả được nghĩa chàng cho xuôi
Sá chi thân phận tôi đòi
Dẫu rằng xương trắng quê người quản
đâu
Xiết bao kể nỗi thảm
sầu!
Khắc canh đã giục nam
lâu mấy hồi
Kiệu hoa đâu đã đến ngoài
Quản huyền đâu đã giục người sinh ly   

(Câu 766-780)

 

8/

 

Kìa gương nhật nguyệt nọ dao quỉ thần
Đùng đùng gió giục mây vần
Một xe trong cõi hồng trần như
bay
Trông vời gạt lệ chia
tay

Góc trời thăm thẳm đêm ngày đăm đăm
Nàng thì dặm khách xa xăm
Bạc phau cầu giá đen rầm ngàn
mây
Vi lô san sát hơi
may
Một trời thu để riêng
ai một người    

(Câu 906 đến 914)

 

9/

 

Vẻ non xa, tấm trăng gần, ở chung
Bốn bề bát ngát xa trông
Cát vàng cồn nọ, bụi hồng dặm kia
Bẽ bàng mây sớm đèn khuya
Nửa tình, nửa cảnh như chia tấm lòng
Tưởng người dưới nguyệt chén đồng
Tin sương luống những rày trông mai chờ    

!Câu 1034-1040)

 

10/

 

Tin sương luống những rày trông mai chờ
Bên trời góc bể bơ
Tấm son gột rửa bao giờ cho
phai
Xót người tựa cửa hôm
mai
Quạt nồng ấp lạnh, những
ai đó giờ?
Sân Lai cách mấy nắng mưa
Có khi gốc tử đã vừa người ôm    

(Câu 1040 đến 1046)

 

11/

 

Song song ngựa trước, ngựa sau một đoàn
Đêm thâu khắc lậu canh tàn
Gió cây trút lá, trăng ngàn ngậm
gương
Lối mòn cỏ nhợt mù
sương
Lòng quê đi một bước
đường một đau
Tiếng gà xao xác gáy
mau
Tiếng người đâu đã mái
sau dậy dàng
Nàng càng thổn thức gan vàng

Sở Khanh đã rẽ dây cương lối nào!   

(Câu 1118 đến 1126)

 

12/

 

Kiếp người đã đến thế này thì thôi!
Thương thay thân phận lạc loài
Dẫu sao cũng ở tay người biết
sao?
Lầu xanh, mới rủ trướng
đào
Càng treo giá ngọc, càng
cao phẩm người
Biết bao bướm lả, ong lơi
Cuộc say đầy tháng, trận cười suốt đêm    

(Câu 1224 đến 1230)

 

13/

 

Làm chi lỡ nhịp cho đòn ngang cung
Đã đưa đến trước cửa công
Ngoài thì là lý song trong là tình
Dâu con trong đạo gia đình
Thôi thì dẹp nỗi bất bình là xong
Kíp truyền sắm sửa lễ công
Kiệu hoa cất gió đuốc hồng điểm sao    

(Câu 1460-1466)

 

14/

 

Mặn tình cát lũy lạt tình tào khang

Nghĩ ra thật cũng nên đường

Tăm hơi ai dễ giữ giàng cho ta?

Trộm nghe kẻ lớn trong nhà

ở vào khuôn phép nói ra mối đường

E thay những dạ phi thường

Dễ dò rốn bể khôn lường đáy sông

(Câu 1480-1486)

 

15/

 

Lại mang những việc tày trời đến sau
Thương nhau xin nhớ lời nhau
Năm chầy cũng chẳng đi đâu mà chầy
Chén đưa nhớ bữa hôm nay
Chén mừng xin đợi ngày này năm sau
Người lên ngựa kẻ chia bào
Rừng phong thu đã nhuốm màu quan san.     Đường Biên 7                   

(Câu 1514-1520)

 

16/

 

Ngoài tai để mặc gió bay mái ngoài
Tuần sau bỗng thấy hai người
Mách tin ý cũng liệu bài tâng công
Tiểu thư nổi giận đùng đùng
Gớm tay thêu dệt ra lòng trêu ngươi
Chồng tao nào phải như ai
Điều này hẳn miệng những người thị phi!          

(Câu 1554-1560)

 

17/

 

Hẳn nàng thôi lại còn bàn rằng ai!
Thúc ông sùi sụt ngắn dài
Nghĩ con vắng vẻ thương người nết na.
Di hài nhặt gói về nhà
Nào là khâm liệm nào là tang trai
Lễ thường đã đủ một hai
1670.Lục trình chàng cũng đến nơi bấy giờ    

(Câu 1664-1670)

 

18/

 

Thôi thôi đã mắc vào vành chẳng sai
Chước đâu có chước lạ đời?
Người đâu mà lại có người tinh ma?
Rõ ràng thật lứa đôi ta
Làm ra con ở chúa nhà đôi nơi
Bề
ngoài thơn thớt nói cười
Mà trong nham hiểm giết người không dao    

(Câu 1810-1816)

 

19/

 

Bắt nàng đứng chực trì hồ hai nơi.
Bắt khoan bắt nhặt đến lời,
Bắt quì tận mặt bắt mời tận tay.
Sinh càng như dại như ngây,
Giọt dài giọt ngắn chén đầy chén vơi.
Ngảnh đi chợt nói chợt cười,
Cáo say chàng đã giạm bài lảng ra     Ok 7

(Câu 1836-1842)

 

20/

 

Bên là Ưng, Khuyển, bên là Sở Khanh.

Tú Bà cùng Mã Giám Sinh,

Các tên tội ấy đáng tình còn sao?

Lệnh quân truyền xuống nội đao,

Thề sao thì lại cứ sao gia hình,

Máu rơi thịt nát tan tành,

Ai ai trông thấy hồn kinh phách rời .

(C âu 2384-2390)

 

21/

 

Chút thân bồ liễu nào mong có rày!
Trộm nhờ sấm sét ra tay
Tấc riêng như cất gánh đầy đổ đi!
Chạm xương chép dạ xiết chi
Dễ đem gan óc đền nghì trời mây!
Từ rằng: Quốc sĩ xưa nay
Chọn người tri kỷ một ngày được chăng?
 

(Câu 2422-2428)

 

22/

 

Hàng thần lơ láo phận mình ra đâu?

áo xiêm ràng buộc lấy nhau

Vào luồn ra cúi công hầu mà chi?

Sao bằng riêng một biên thùy

2470. Sức này đã dễ làm gì được nhau?

Chọc trời khuấy nước mặc dầu                    

Dọc ngang nào biết trên đầu có ai?   

(Câu 2466-2472)

 

23/

 

Đại quan lễ phục ra đầu cửa viên
Hồ công ám hiệu trận tiền
Ba bề phát súng bốn bên kéo cờ
2515.Đương khi bất ý chẳng ngờ
Hùm thiêng khi đã sa cơ cũng hèn!
Tử sinh liều giữa trận tiền
Dạn dầy cho biết gan liền tướng quân!   

(Câu 2512-2518)

 

24/

 

Còn ngày nào cũng dư ngày ấy thôi!
Đã không biết sống là vui,
Tấm thân nào biết thiệt thòi là thương!
Một mình cay đắng trăm đường,
Thôi thì nát ngọc tan vàng thì thôi!
Mảnh trăng đã gác non đoài,
Một mình luống những đứng ngồi chưa xong     Ok 7

(Câu 2612-2618)

 

25/

 

May thuê viết mướn kiếm ăn lần hồi
Điều đâu sét đánh lưng trời
Thoắt nghe chàng thoắt rụng rời xiết bao!
Vội han di trú nơi cao
Đánh đường chàng mới tìm vào tận nơi
Nhà tranh vách đất tả tơi
Lau treo rèm nát trúc cài phên thưa    

(Câu 2762-2768)

 

26/

 

Tưởng nàng nên lại thấy nàng về đây

Những là phiền,muộn đêm ngày
Xuân thu biết đã đổi thay mấy lần?
Chế khoa gặp hội trường văn
2860.Vương, Kim cùng chiếm bảng xuân một ngày
Cửa trời rộng mở đường mây
Hoa chào ngõ hạnh hương bay dặm phần     

(Câu 2856-2862)

 

27/

 

Đăm đăm nàng cũng nhớ nhà khôn khuây
Nghe tin nở mặt nở mày
Mừng nào lại quá mừng này nữa chăng?
Từ phen chiếc lá lìa rừng
Thăm tìm luống những liệu chừng nước mây
Rõ ràng hoa rụng hương bay
Kiếp sau họa thấy kiếp này hẳn thôi    

(Câu 2992-2998)

 

27/

 

Nửa đời nếm trải mọi mùi đắng cay
Tính rằng mặt nước chân mây
Lòng nào còn tưởng có rày nữa không?
Được
rày tái thế tương phùng
Khát khao đã thỏa tấm lòng lâu nay!
Đã đem mình bỏ am mây
Tuổi này gởi với cỏ cây cũng vừa     

(Câu 3036-3042)

 

29/

 

Còn vầng trăng bạc còn lời nguyền xưa

Quả mai ba bảy đương vừa

Đào non sớm liệu xe kịp thì.

Dứt lời nàng vội gạt đi:

Sự muôn năm cũ kể chi bây giờ?

Một lời tuy có ước xưa

Xét mình dãi gió dầu mưa đã nhiều

(Câu 3074-3080)

 

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét