VẦN QUẨN MẤP MÉ NHÀM CHÁN RÕ RỆT
Mấp Mé Nhàm Chán Rõ Rệt: 20
1/
Một lời cũng đã tiếng rằng
tương tri
Đừng điều nguyệt nọ hoa kia
Ngoài ra ai lại tiếc gì với ai
Rằng: Nghe nổi tiếng cầm đài
Nước non luống những lắng tai Chung Kỳ
Thưa rằng: Tiện kỹ sá chi
Đã lòng dạy đến dạy thì phải vâng. Mấp
Mé 7
(Câu 460 đến 466)
2/
Cho đành lòng kẻ chân mây
cuối trời
Tai nghe ruột rối bời bời
Ngập ngừng nàng mới giãi lời trước sau:
Ông tơ ghét bỏ chi nhau
Chưa vui sum họp đã sầu chia phôi!
Cùng nhau trót đã nặng lời
Dẫu thay mái tóc dám dời lòng tơ! Mấp Mé
7
(Câu 546-552)
3
Cũng đà vừa vốn còn sau
thì lời
Miếng ngon kề đến tận nơi
Vốn nhà cũng tiếc của trời cũng tham
Đào tiên đã bén tay phàm
Thì vin cành quít cho cam sự đời
Dưới trần mấy mặt làng chơi
Chơi hoa đã dễ mấy người biết hoa Mấp Mé 7
(Câu 830 đến 836)
4/
Bao nhiêu cũng bấy nhiêu
tiền mất chi?
Mụ già hoặc có điều gì
Liều công mất một buổi quỳ mà thôi
Vả đây đường xá xa xôi,
Mà ta bất động nữa người sinh nghi
Tiếc thay một đóa trà mi
Con ong đã tỏ đường đi lối về Mấp Mé
(Câu 840-846)
5/
Một nhà huyên với một Kiều
ở trong
Nhìn càng lã chã giọt hồng
Rỉ tai nàng mới giãi lòng thấp cao
Hổ sinh ra phận thơ đào
Công cha nghĩa mẹ kiếp nào trả xong?
Lỡ làng nước đục bụi trong
Trăm năm để một tấm lòng từ đây Mấp Mé
(Câu 874 đến 880)
6/
Trăm nghìn đổ một trận cười
như không
Mụ càng tô lục chuốt hồng
Máu tham hễ thấy hơi đồng thì mê.
ưới trăng quyên đã gọi hè
Đầu tường lửa lựu lập loè đâm bông
Buồng the phải buổi thong dong
Thang lan rủ bức trướng hồng tẩm hoa. Mấp Mé 7
(Câu 1304 đến 1310)
7/
Ngụ tình tay thảo một
thiên luật đường
Nàng rằng: Vâng biết ý chàng
Lời lời châu ngọc hàng hàng gấm thêu.
Hay hèn lẽ cũng nối điêu
Nỗi quê nghĩ một hai điều ngang ngang
Lòng còn gửi áng mây Vàng
Họa vần xin hãy chịu chàng hôm nay Mấp Mé 7
(Câu 1314-1320)
8/
Để ai trăng tủi hoa sầu vì
ai
Phủ đường nghe thoảng vào tai
Động lòng lại gạn đến lời riêng tây
Sụt sùi chàng mới thưa ngay
Đầu đuôi kể lại sự ngày cầu thân
Nàng đà tính hết xa gần
Từ xưa nàng đã biết thân có rày
Tại tôi hứng lấy một tay
Để nàng cho đến nỗi này vì tôi Mấp Mé 9
(Câu 1436-1444)
9/
Xe hương nàng cũng thuận
đường quy ninh
Thưa nhà huyên hết mọi tình
Nỗi chàng ở bạc nỗi mình chịu đen
Nghĩ rằng: Ngứa ghẻ hờn ghen,
Xấu chàng mà có ai khen chi mình
Vậy nên ngảnh mặt làm thinh
Mưu cao vốn đã rắp ranh những ngày Mấp Mé 7
(Câu 1606-1612)
10/
Buồng không thương kẻ
tháng ngày chiếc thân
Mày ai trăng mới in ngần
Phần thừa hương cũ bội phần xót xa
Sen tàn cúc lại nở hoa
Sầu dài ngày ngắn đông đà sang xuân
Tìm đâu cho thấy cố nhân?
Lấy câu vận mệnh khuây dần nhớ thương. Mấp Mé 7
(Câu 1792-1798)
11/
Hàn huyên vừa cạn mọi bề gần
xa
Nhà hương cao cuốn bức là
Buồng trong truyền gọi nàng ra lạy mừng
Bước ra một bước một dừng
Trông xa nàng đã tỏ chừng nẻo xa
Phải chăng nắng quáng đèn lòa
Rõ ràng ngồi đó chẳng là Thúc Sinh? Mấp Mé 7
(Câu 1802-1808)
12/
Tam qui, ngũ giới, cho
nàng xuất gia
Áo xanh đổi lấy cà sa
Pháp danh lại đổi tên ra Trạc Tuyền
Sớm khuya sắm đủ dầu đèn
Xuân, Thu, cắt sẵn hai tên hương trà
Nàng từ lánh gót vườn hoa
Dường gần rừng tía, dường xa bụi hồng Mấp Mé
7
(Câu 1920-1926)
13/
Để nàng cho đến thế thì cũng thương
Lánh xa, trước liệu tìm đường
Ngồi chờ nước đến, nên dường
còn quê
Có nhà họ Bạc bên kia
Am mây quen lối đi về dầu hương
Nhắn sang, dặn hết mọi đường
Dọn nhà hãy tạm cho nàng trú chân. Mấp Mé 7
(Câu 2078-2084)
14/
Nơi thì lừa đảo, nơi thì
xót thương
Tấm thân rày đã nhẹ nhàng
Chút còn ân oán đôi đàng chưa xong
Từ Công nghe nói thủy chung
Bất bình nổi trận đùng đùng sấm vang
Nghiêm quân tuyển tướng sẵn sàng
Dưới cờ một lệnh vội vàng ruổi sao Mấp Mé 7
(Câu 2292-2298)
15/
Nở nang mày mặt rỡ ràng mẹ
cha
Trên vì nước dưới vì nhà
Một là đắc hiếu hai là đắc trung
Chẳng hơn chiếc bách giữa dòng
E dè sóng vỗ hãi hùng cỏ hoa
Nhân
khi bàn bạc gần xa
Thừa cơ nàng mới bàn ra nói vào Mấp mé 7
(Câu 2482-2488)
16/
Ai lay chẳng chuyển ai
rung chẳng dời
Quan quân truy sát đuổi dài
Ầm ầm sát khí ngất trời ai đang
Trong hào ngoài lũy tan hoang
Loạn quân vừa dắt tay nàng đến nơi
Trong vòng tên đá bời bời
Thấy Từ còn đứng giữa trời trơ trơ Mấp mé 7
(Câu 2522-2528)
17/
Hẹn ta thì đợi dưới này rước
ta
Dưới đèn sẵn bức tiên hoa
Một thiên tuyệt bút gọi là để sau
Cửa bồng vội mở rèm châu
Trời cao sông rộng một màu bao la
Rằng: Từ công hậu đãi ta
Chút vì việc nước mà ra phụ lòng Mấp mé 7
(Câu 2624-2630)
18/
Bán mình đã động hiếu tâm
đến trời!
Hại một người
cứu muôn người
Biết đường khinh trọng biết lời phải chăng.
Thửa công đức ấy ai bằng?
Túc khiên đã rửa lâng lâng
sạch rồi!
Khi nên trời
cũng chiều người
Nhẹ nhàng nợ trước đền bồi duyên sau
Giác Duyên dù nhớ nghĩa nhau
Tiền đường thả một bè lau rước người
Trước sau cho vẹn một lời
Duyên ta mà cũng phúc trời chi không! Mấp mé 11
(Câu 2684-2694)
19/
Quan san nghìn dặm thê nhi
một đoàn
Cầm đường ngày tháng thanh nhàn
Sớm khuya tiếng hạc tiếng đàn tiêu dao
Phòng xuân trướng rủ hoa đào
Nàng Vân nằm bỗng chiêm bao thấy nàng
Tỉnh ra mới rỉ cùng chàng
Nghe lời chàng
cũng hai đường tin nghi Mấp mé 7
(Câu 2874-2880)
20/
Thà cho ngọn nước thủy triều
chảy xuôi
Chàng rằng: Nói cũng lạ đời
Dẫu lòng kia vậy còn lời ấy sao?
Một lời đã trót thâm giao
Dưới dày có đất trên cao có trời!
Dẫu rằng vật đổi sao dời
Tử sinh phải giữ lấy lời tử sinh! Mấp
Mé 7
(Câu 3082-3088)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét