Trước
hết xin mời những độc giả quan tâm đến cuộc tranh luận dưới Bài Nhận Xét của tôi
về bài thơ Hoa Tím của chị Dư Bình đọc một đọan trao đổi giữa chị Dư Bình và tôi
(NhiPham) qua hộp tin nhắn Facebook.
Trao Đổi
Ban Đầu
Dư Bình
Chào anh NP ! Anh em mình biết nhau đã lâu, em đã đọc và
thích nhiều bài của anh. Nhưng sao anh không thích trang em nhỉ ? Hay trang em
không có gì đáng để anh đọc chăng ? Kết bạn f để tương tác qua lại, để hiểu và
thân nhau hơn, nhưng không làm được điều đó thì còn ý nghĩa gì nhỉ ?
Nhi
Pham
Xin
lỗi DB
Tôi
có đọc khá nhiều bài của em nhưng tính tôi không thích like kiểu xã giao,
chào
hỏi.
Đó là
khuyết điểm lớn
Sẽ
thay đổi
Dư Bình
Bình đã thu hồi một tin nhắn
Dư Bình
Anh nhầm rồi, khi tương tác với bạn f, trường hợp không đọc mà like là giả tạo,
không nên. Nhưng khi đã đọc bài của bạn, việc đầu tiên nên làm là để lại like,
như một lời chào lịch sự và thân mật, cũng để bạn f biết mình đã đọc và thích
bài của bạn . Một cách thể hiện hay nhất về tình bạn và sự quan tâm tới nhau !
Nhi
Pham
Ghi
nhận ý kiến của em
Dư Bình
Vậy thì hãy cho em biết anh có "quan tâm" như
nào với em ?
Dư Bình
E muốn được nghe ý kiến của nhà PB thượng thặng về một vài bài (thơ hoặc văn)
anh thấy được nhất ?
Nhi Pham
Anh
ko bình thơ theo yêu cầu nhưng
nếu em gởi cho anh bài thơ ưng ý nhất của em anh
sẽ góp vài nhận xét về kỹ thuật thơ
Dư Bình
Bình đã thu hồi một tin nhắn
Dư Bình
Anh hiểu lầm rồi. Em muốn biết nhận xét ngắn gọn của anh, chớ đâu dám yêu cầu
anh bình thơ. Thơ em ít lắm, vài bữa nữa, em chọn mấy bài anh xem thử và cho
điểm nhé !
Nhi
Pham
Anh
sẽ viết nhận xét cho một bài em ưng ý nhất
(Dư Bình đã gởi 2 bài thơ)
Bình
Bình đã thu hồi một tin nhắn
Bình
Bình đã thu hồi một tin nhắn
Bình
Bình đã thu hồi một tin nhắn
Nhi
Pham
Anh
bận chút việc sửa nhà.
Khất
em chừng 10 ngày nữa
Chắc anh nhận xét bài HOA TÍM
Anh
đã đọc thuộc để nó Thấm
Bình
Anh cứ thư thả, không vội đâu ạ
Nhi
Pham
Em
thông cảm thế là vui rồi
Bye
em nha
Bình
Thanks anh
Nhi
Pham
Em
giải thích cho anh câu "Hoa tím nhường, trái chín tím mọng tươi”
Anh
ko hiểu chữ "nhường"
Bình
Em đặt sai dấu phẩy, anh bỏ giùm em! "Hoa tím nhường trái chín tím mọng
tươi" Hoa đến độ sẽ thành quả đó anh ! Nghĩa : Nhường lại ...anh ah
Nhi
Pham
Chữ
"nhường" này làm dòng chảy của tứ thơ khựng lại.
Ít
người hiểu được ý tác giả
Anh
dân Bắc kỳ / cũng khá nhuyễn ngôn ngữ văn chương mà cũng không thể
đồng cảm với
em câu này.
Có
thể đổi "nhường" qua "thành" được ko?
(Bất đồng ý kiến và việc viết bài nhận xét bị hủy bỏ)
Nhi
Pham
Anh
đã thay đổi ý kiến
Anh sẽ viết nhận xét cho bài thơ Hoa Tím với chữ "nhường" hiểu đúng
nghĩa như em đã giải thích
Bình
Anh đọc bài thơ với trái tim của cô gái sẽ cảm nhận bài thơ thú vị hơn anh ah
Em cám ơn anh !
Nhi
Pham
Anh
sẽ viết
(Bài
viết đã đăng)
Bình
Bình đã thu hồi một tin nhắn
Binh
Thơ em không đáng để anh viết như vậy !
Bình
Em không có tham vọng anh NP "viết" bình
thơ. Em chỉ muốn biết nhận xét chung của anh về bài thơ em đưa
trên f thôi. Và em nghĩ chuyện đó chỉ trao đổi riêng trên messenger
. Không ngờ anh lại đưa lên như một sự "quảng bá" như
vậy ?
Bình
Xin anh NP xoá bài viết liên quan đến DB. DB chỉ là người
chơi f ngoại đạo về thơ. Không đáng để lên trang của anh NP . Sẽ là một sự sỉ
nhục đối với DB. Xin hãy làm vì một chút tôn trọng DB !
Bình
Cuộc gọi thoại bị nhỡ
Bình
Cuộc gọi thoại bị nhỡ
Bình
Em muốn việc này dừng lại đây . Xin hãy tôn trọng ý kiến
của em !
Bình
Xin hãy xoá bài để giữ lại sự tôn trọng của em với anh !
Bình
Anh thật đáng thương !
Bình
Bình đã thu hồi một tin nhắn
Bình
Bình đã thu hồi một tin nhắn
Hoa Tím! Giờ Này Em Ở Đâu?
Trước khi quyết định viết bài Nhận Xét tôi vào FB Dư
Bình và thấy bài Hoa Tím đã xuất hiện trên FB ngày 25 tháng
11 năm 2015.
Sau
khi bài Nhận Xét đã lên đường, thấy thái độ lồng lộn, “nổi tam bành” của Dư Bình
tôi biết có chuyện chẳng lành nên vào FB của chị lần nữa. Bài Hoa Tím vẫn còn đó.
Tôi vội vã làm hai việc: 1/ Copy bài thơ và 2/ chia sẻ về FB của mình. (Ngày
26/10/2021)
Chỉ
khoảng 2 tiếng sau tôi quay lại thì bài thơ Hoa Tím đã bị gỡ.
Và rồi
trong bình luận trả lời Ha Phamlam chị đã viết một câu đầy tự tin:
“Khi đưa vấn đề này ra tôi
có đầy đủ lý trước NP”.
Chắc chị đã cố dấu tung
tích Hoa Tím để có thể kết tội tôi:
“Việc tôi (DB)và anh NP
trao đổi trên Meessenger về bài thơ chỉ có t/c riêng tư, cá nhân rất ngắn gọn,
đơn giản. Không ngờ anh đem bài thơ ra làm thí nghiệm để quảng cáo cái
"tài" của anh, bất chấp sự phản đối của tôi.”
Tội gì? Tội tiết lộ chuyện
bàn bạc viết nhận xét cho bài thơ Hoa Tím.
Nếu Hoa Tím là bài thơ mới
sáng tác cuả Dư Bình và chị kín đáo nhờ tôi góp ý xem có nên phổ biến lúc này
không (chuyện riêng tư) mà tôi làm lộ ra thì tôi sai – ít nhất cũng bị mè nheo
đến mất uy tín.
Nhưng Hoa Tím Đã Lộ Diện
Như đã nói ở trên, Hoa Tim
đã không còn nằm trong vòng tay tác giả mà đã bước ra Public Domain (1) – nghĩa
là đứng giữa chợ đời, ông đi qua bà đi lại đều có quyền khen chê bình phẩm.
Khi biết – và có bằng chứng
- Hoa Tím đã nằm trên trang FB của chị Dư Bình suốt gần 6 năm trời tôi đã thoải
mái viết bài nhận xét và sau đó ung dung đăng trên FB và vài trang web văn học.
Khi chuyện lùm xùm nổ ra tôi đã kịp thời ngừng gởi bài đến một số trang web
khác, thường đăng bài của mình để chờ “qua cơn sóng gió”.
Tại Sao Không Xóa Bài Theo
Yêu Cầu Của Chị Dư Bình?
Hoa Tím là tác phẩm đã được
phổ biến, đã là gái giữa chợ, ai cũng có quyền nhận xét, khen chê, bình phẩm
nên tôi thoải mái phóng bút vì chẳng có gì là bí mật cá nhân riêng tư hết. Bài
viết hoàn tất tôi cũng được quyền tự do phổ biến bằng mọi cách, mọi phương tiện
sẵn có và phù hợp.
Chị Dư Bình lại còn chửi
tôi rất bay bướm và cay độc:
Việc lấy thơ của bạn f ra
mổ xẻ, tg hàng trăm người vào bất chấp sự phản đối của bạn, không phải cách làm
của người quân tử .
"Hữu xạ tự nhiên
hương". Thực sự là nhà phê bình thơ có tiếng, sao làm cái việc hạ mình vậy?
Chị Dư Bình không biết rằng
khi thơ xuất xưởng nó đã vượt khỏi sự kiểm soát của tác giả. Tôi có mổ, có xẻ
nát bài thơ của chị, tag hàng ngàn người vào chị cũng không có quyền phản đối.
Dĩ nhiên, nếu bài nhận xét của tôi có chỗ nào không đúng chị có quyền lên tiếng,
tranh luận đúng sai.
Lời sỉ vả cay độc của chị
đối với tôi thật vô nghĩa và lố bịch
Rất tiéc, chị đã tự bôi
tro, trát trấu vào mặt mình mà không biết.
Sẽ Không Xóa Bài Viết
Chị Dư Bình còn đòi tôi phải
xoá bài viết. Thật là không biết người mà cũng chẳng biết ta. Lại còn có một số
người quen đồng tình hỗ trợ nữa nên chị càng “hăng tiết vịt”.
Ôi! Nếu tác giả có thơ được
bình mà không vừa ý ai cũng có quyền nhảy xổ vào nhà phê bình chửi rủa đòi xóa
bài bình thì vườn thơ nước Việt mình chắc là tiêu điều lắm.
Kết Luận
Theo dõi chuyện lùm xùm về
bài thơ Hoa Tím một độc giả nói với tôi:
“Chắc em phải copy bài viết lại để
dành quá. Sợ lỡ anh bị tấn công rát quá phải xuống tay xóa bài viết thì uổng
phí một bài nhận xét hay.”
Xin nhắn vị độc giả dễ
thương: “Tôi sẽ không xóa bài viết này đâu”
Chú Thích
1/ Public Domain: Phạm vi
công cộng
Phạm vi công cộng bao gồm
các kiến thức hay sự sáng tạo mà không một cá nhân hay một chủ thể luật pháp
nào có thể thiết lập hay giữ quyền sở hữu. Các thông tin hay sự sáng tạo này được
coi như là một phần của văn hóa và di sản tri thức chung của nhân loại, mà bất
cứ ai cũng có thể sử dụng và thu lợi.
Wikipedia
“Khi đưa vấn đề này ra tôi có đầy đủ lý
trước NP”.
Chắc chị đã cố dấu tung tích Hoa Tím để có thể
kết tội tôi:
“Việc tôi (DB)và anh NP trao đổi trên Meessenger về bài
thơ chỉ có t/c riêng tư, cá nhân rất ngắn gọn, đơn giản. Không ngờ anh đem bài
thơ ra làm thí nghiệm để quảng cáo cái "tài" của anh, bất chấp sự
phản đối của tôi.”
Tội gì?
Tội tiết lộ chuyện bàn bạc viết nhận xét cho bài thơ Hoa Tím.
Nếu
Hoa Tím là bài thơ mới sáng tác cuả Dư Bình và chị kín đáo nhờ tôi góp ý xem có
nên phổ biến lúc này không (chuyện riêng tư) mà tôi làm lộ ra thì tôi sai – ít
nhất cũng bị mè nheo đến mất uy tín.
Nhưng
Hoa Tím Đã Lộ Diện
Như đã
nói ở trên, Hoa Tim đã không còn nằm trong vòng tay tác giả mà đã bước ra
Public Domain (1) – nghĩa là đứng giữa chợ đời, ông đi qua bà đi lại đều có quyền
khen chê bình phẩm.
Khi
biết – và có bằng chứng - Hoa Tím đã nằm trên trang FB của chị Dư Bình suốt gần
6 năm trời tôi đã thoải mái viết bài nhận xét và sau đó ung dung đăng trên FB và
vài trang web văn học. Khi chuyện lùm xùm nổ ra tôi đã kịp thời ngừng gởi bài đến
một số trang web khác, thường đăng bài của mình để chờ “qua cơn sóng gió”.
Tại
Sao Không Xóa Bài Theo Yêu Cầu Của Chị Dư Bình?
Hoa Tím
là tác phẩm đã được phổ biến, đã là gái giữa chợ, ai cũng có quyền nhận xét,
khen chê, bình phẩm nên tôi thoải mái phóng bút vì chẳng có gì là bí mật cá nhân
riêng tư hết. Bài viết hoàn tất tôi cũng được quyền tự do phổ biến bằng mọi cách,
mọi phương tiện sẵn có và phù hợp.
Chị Dư
Bình lại còn chửi tôi rất bay bướm và cay độc:
Việc lấy thơ của bạn f ra mổ xẻ, tg hàng trăm người vào
bất chấp sự phản đối của bạn, không phải cách làm của người quân tử .
"Hữu xạ tự nhiên hương". Thực sự là nhà phê
bình thơ có tiếng, sao làm cái việc hạ mình vậy?
Chị Dư
Bình không biết rằng khi thơ xuất xưởng nó đã vượt khỏi sự kiểm soát của tác giả.
Tôi có mổ, có xẻ nát bài thơ của chị, tag hàng ngàn người vào chị cũng không có
quyền phản đối. Dĩ nhiên, nếu bài nhận xét của tôi có chỗ nào không đúng chị có
quyền lên tiếng, tranh luận đúng sai.
Lời sỉ
vả cay độc của chị đối với tôi thật vô nghĩa và lố bịch
Rất
tiéc, chị đã tự bôi tro, trát trấu vào mặt mình mà không biết.
Sẽ Không
Xóa Bài Viết
Chị Dư
Bình còn đòi tôi phải xoá bài viết. Thật là không biết người mà cũng chẳng biết
ta. Lại còn có một số người đồng tình hỗ trợ nữa nên chị càng “hăng tiết vịt”.
Ôi! Nếu
tác giả có thơ được bình mà không vừa ý ai cũng có quyền nhảy xổ vào nhà phê bình
chửi rủa đòi xóa bài bình thì vườn thơ nước Việt mình chắc là tiêu điều lắm.
Kết
Luận
Theo
dõi chuyện lùm xùm về bài thơ Hoa Tím một độc giả nói với tôi: “Chắc em phải
copy bài viết lại để dành quá. Sợ lỡ anh bị tấn công rát quá phải xuống tay xóa
bài viết thì uổng phí một bài nhận xét hay.”
Xin
nhắn vị độc giả dễ thương: “Tôi sẽ không xóa bài viết này đâu”
Chú Thích
1/ Public
Domain: Phạm vi công cộng
Phạm vi công cộng bao gồm các kiến thức hay sự
sáng tạo mà không một cá nhân hay một chủ thể luật pháp nào có thể thiết lập
hay giữ quyền sở hữu. Các thông tin hay sự sáng tạo này được coi như là một phần
của văn hóa và di sản tri thức chung của nhân loại, mà bất cứ ai cũng có thể sử
dụng và thu lợi.
Wikipedia